Bị mất điện thoại "cục gạch", vợ tôi sang nhà hàng xóm đòi lại và trải qua một màn xấu hổ không thể ngờ tới.
Vợ chồng tôi đang làm công nhân và thuê phòng trọ. Tôi biết vợ tiết kiệm từ lúc yêu, nhưng sống chung, tôi cảm thấy ngột ngạt với tính cách của cô ấy. Mỗi tháng, chúng tôi kiếm hơn 20 triệu, nhưng bữa tối nào cũng ăn chay, thỉnh thoảng tôi phải nhắc nhở mới mua thịt. Chúng tôi kết hôn 3 năm mà chưa có con, tôi muốn đi khám sức khỏe nhưng vợ không chịu vì sợ tốn tiền. Tôi cảm thấy vợ yêu tiền hơn tôi. Cô ấy còn được gọi là "hai triệu rưỡi" vì chi tiêu sinh hoạt rất ít, nghe thấy tôi thấy ngại còn vợ thì thích thú.
Hôm qua, khi tôi về phòng trọ, vợ kêu mất điện thoại cục gạch. Tôi gọi không thấy đổ chuông, vợ tìm khắp nơi cũng không thấy. Tôi bảo điện thoại chỉ 300 nghìn, mất cũng không sao, có thể mua cái xịn hơn. Tuy nhiên, vợ không đồng ý và tố cáo chị Hằng hàng xóm đã lấy mất điện thoại. Tôi khuyên cô ấy không nên làm lớn chuyện, nhưng vợ đã chạy sang nhà chị Hằng để hỏi, dùng lời lẽ khó nghe. Chị Hằng phản bác và đã mang ra hai chiếc điện thoại giá trị để vợ tôi chọn.
Vợ tôi dùng điện thoại kém chất lượng trong khi xung quanh đều dùng đồ xịn. Tôi cảm thấy xấu hổ vì tính nông nổi của cô ấy. Tôi nghĩ có thể vợ đã đánh rơi điện thoại trên đường mà giờ không nhớ, nhưng cô ấy lại không chịu xin lỗi người khác. Tôi bất lực không biết phải làm sao để cô ấy hiểu giá trị của vật chất.


Source: https://afamily.vn/bi-mat-chiec-dien-thoai-cuc-gach-vo-toi-sang-nha-chi-hang-xom-doi-nao-ngo-nhan-lai-mot-tran-xau-ho-toi-muc-muon-don-tho-20211026151101983.chn